Thập bát la hán tượng trưng cho một tín ngưỡng thờ cúng đẹp của Phật giáo nói chung. Theo đó, La Hán là đệ tử đắc đạo của Phật, là chính quả có tu hành cao nhất trong Phật giáo. Phật giáo cho rằng, tu đến cảnh giới La Hán tức là đã thấu hiểu tường tận tam giới, vượt qua hết mọi buồn phiền, kiếp luân hồi, mọi thứ đã đạt đến cực điểm.
Cụm từ A la hán là phiên âm từ tiếng Phạn Arahat. Chữ Arahat hay A la hán có 3 nghĩa: Sát tặc, Vô sanh và Ứng cúng. Lý giải 3 nghĩa này cũng là 3 ý nghĩa lớn của 18 vị La Hán trong Phật giáo.
Thứ nhất “sát tặc” có nghĩa là diệt trừ mọi phiền não trong tâm tính. Những phiền não này gây ra vô vàn mê muội, vọng tưởng, tham sân si cho con người, là nguyên nhân cản trở con đường tu hành của địa giới. La Hán sẽ loại bỏ hết hiểm họa này.
Thứ hai là vô sinh, các vị La Hán đã đạt tới cảnh giới Niết Bàn vĩnh cửu, không còn sanh tử luân hồi.
Cuối cùng là ứng cúng, sự chính quả của Ngài xứng đáng được trời đất, còn người cúng dường.